Hồi tối này mình đi thực hành môn tin học , phải nói "lịch sự" là chán thiệt , rùi mình chở thằng kiệt đi với ku Tiến ( Tiến chở bé Nhung ) đi uống cafê ở quán Hoa Nắng cư xá Bắc Hải , mình có mang theo con HP nhưng rất tiếc là nó bị "bệnh lạ" nên ko thể truy cập wifi dc
Đó chỉ là lời mở đầu cho phần mà mình định đề cập dưới đấy , lúc đi về 1 mình , mình đã suy nghĩ rất nhiều , về rất rất nhiều điều . Chẳng hạn như , mỗi làn lấy xe ra khỏi nhà bà mình đều dặn dò là "con chạy xe chậm thôi , coi chừng đó" , vậy mà mình chưa từng nghe lời của bà , bà mình đã già rồi , nghĩ lại mình chẳng ra làm sao
Đó chỉ là lời mở đầu cho phần mà mình định đề cập dưới đấy , lúc đi về 1 mình , mình đã suy nghĩ rất nhiều , về rất rất nhiều điều . Chẳng hạn như , mỗi làn lấy xe ra khỏi nhà bà mình đều dặn dò là "con chạy xe chậm thôi , coi chừng đó" , vậy mà mình chưa từng nghe lời của bà , bà mình đã già rồi , nghĩ lại mình chẳng ra làm sao
Trong lúc đang suy nghi thì 1 đôi nam nữ ( đang cặp bồ ) chạy Dylan vượt qua mặt mình , mình thóang thấy cô gái ngồi sau rất xinh ( điều này đương nhiên ko có gì là lạ vì mình thường thấy những cô gái đẹp ngồi "Dylan" , đó cũng có thể gọi là 'đẳng cấp" ) xong rồi mình thấy họ rất tình tứ và có vẻ rất hạnh phúc và 1 cái gì đó "đẳng cấp" mà mình ko thể diễn tả dc
Sau đó tới 1 cặp khác , tuy ko bóng bẩy và hòa nhóang như cặp vừa rồi , 2 người đó lại chạy chíêc Cup 50 nữa , nhưng điểm mà mình thấy khác hẳn với "Dylan" là họ vui hơn , thóang hơn ( ý chữ thóang đây có nghĩ là ko vướng bận ) , mình có cảm giác rằng họ rất hạnh phúc , cái hạnh phúc mà chưa chắc tiền bạc , hào nhóang có thể đánh đổi được . Đó là họ ko "vụ lợi" lẫn nhau
Nhớ hồi năm mình học lớp 10 , lúc đó mình với thằng bạn thân , 2 thằng ko có ĐT , ko có xe máy chỉ có mình là có cái vi tính cùi , vậy mà 2 thằng chơi với nhau rất thân , anh em rất vui , có thể nói đó là khỏang thời gian mà 2 đứa mình thân nhất , cứ lâu lâu nó lại qua nhà mình , 2 thằng chụm đầu lại chơi game và bàn tán rất vui
Còn bây giờ thì khác , 2 thằng nào là xe , ĐT ... vật chất dường như đã làm phai nhòa tình bạn , bọn mình ko còn dc thân như trứơc nữa , mỗi đứa có 1 con đường riêng , đam mê riêng và có lẽ "..." đã chia cách tình bạn chăng
Cuộc sống vật chất hiện nay đã chi phối cuộc sống tình cảm của con người quá nhiều , bạn thử nghĩ rằng những con người suốt ngày ở đồng ruộng , cực khổ nhưng chất phát , hài lòng với những gì mà họ có , cuộc sống vui biết bao.........
Sau đây nếu bạn còn thời gian thì xem qua câu truyện này rùi suy ngẫm nhá :
Hồi đó,có một chàng sinh viên trẻ,dung mạo bình thường,gia thế thì không có gì đặc biệt (và dĩ nhiên anh ta vẫn còn solo).Một hôm đang ngồi trong một quán cafe,anh ta thấy một cô gái sinh viên trẻ đẹp,giàu có nhưng rất hòa đồng...cô gái hiện ra như một vị thiên sứ thắp lên ngọn lửa tình yêu tưởng như đã vụt tắt trong anh(cái này thêm vô nha ).Chàng trai trẻ ngẩn ngơ nhìn cô gái thì...
-Anh dùng gì ạh? Tiếng nói phát ra từ cô phục vụ
Đang luốn cuốn vì mải mê nhìn cô gái,chàng trai vội trả lời:
-Cho tôi một ly cafe muối...
Câu trả lời làm cô gái trẻ và cô phục vụ rất ngạc nhiên.Riêng cô gái trẻ,cô ta tự hỏi "trên đời này làm gì có ai lại uống cafe vơi muối bao giờ?".Tính tò mò muốn biết ly do đã dẫn cô gái đến chủ động hỏi chàng trai trẻ
-Anh ơi?Em có một thắc mắc là trước giờ em chưa từng nghe ai lại uống cafe vơi muối cả...tại sao anh lại uống như vậy?
Chàng trai luống cuống trả lời:
-Quê anh ở vùng biển,anh xa quê vào đây học...để đỡ nhớ quê nhà nên anh uống cafe với muối...(nổ phà cố lun...po tay)
Cô gái nghe xong liền nghĩ:"anh ta yêu thương quê hương vậy,chắc vơi bạn gái anh ta cũng sẽ như thế" (xạo vậy cũng tin ...po tay )
Sau đó hai người làm bạn và cuối cùng họ cưới nhau...Họ sống với nhau thậ hạnh phúc cho đến cuối cuộc đời...và cuối cùng cái gì đến cũng sẽ đến,ngày kia chàng trai đã chết vì tuổi già...cô gái kia tình cờ tìm được cuốn nhật ký của chàng trai,cô gái mở ra đọc...hai hàng lê tuông dài trên má cô
...."Em yêu...trong đời này anh chưa hề nói dối em một điều gì cả,thế nhưng anh đã dối em một điều...đó là anh rất ghét uống cafe với muối...."
Cô gái ôm lấy cuốn nhật ký,miệng mở nụ cười...cô thật hạnh phúc,vì suốt bao nhiêu năm chung sống,mỗi sáng cô đều làm cho anh một ly cafe với muối...vậy mà chàng trai trẻ vẫn không bao giờ phàn nàn với cô một cái gì cả
Nếu mà cuộc đời ai cũng như thế thì quá hay , cậu sinh viên nghèo hôm nào có thể sống yên vui cùng với cô gái mà anh ta yêu và cùng với "ly cafe muối"
Sau đó tới 1 cặp khác , tuy ko bóng bẩy và hòa nhóang như cặp vừa rồi , 2 người đó lại chạy chíêc Cup 50 nữa , nhưng điểm mà mình thấy khác hẳn với "Dylan" là họ vui hơn , thóang hơn ( ý chữ thóang đây có nghĩ là ko vướng bận ) , mình có cảm giác rằng họ rất hạnh phúc , cái hạnh phúc mà chưa chắc tiền bạc , hào nhóang có thể đánh đổi được . Đó là họ ko "vụ lợi" lẫn nhau
Nhớ hồi năm mình học lớp 10 , lúc đó mình với thằng bạn thân , 2 thằng ko có ĐT , ko có xe máy chỉ có mình là có cái vi tính cùi , vậy mà 2 thằng chơi với nhau rất thân , anh em rất vui , có thể nói đó là khỏang thời gian mà 2 đứa mình thân nhất , cứ lâu lâu nó lại qua nhà mình , 2 thằng chụm đầu lại chơi game và bàn tán rất vui
Còn bây giờ thì khác , 2 thằng nào là xe , ĐT ... vật chất dường như đã làm phai nhòa tình bạn , bọn mình ko còn dc thân như trứơc nữa , mỗi đứa có 1 con đường riêng , đam mê riêng và có lẽ "..." đã chia cách tình bạn chăng
Cuộc sống vật chất hiện nay đã chi phối cuộc sống tình cảm của con người quá nhiều , bạn thử nghĩ rằng những con người suốt ngày ở đồng ruộng , cực khổ nhưng chất phát , hài lòng với những gì mà họ có , cuộc sống vui biết bao.........
Sau đây nếu bạn còn thời gian thì xem qua câu truyện này rùi suy ngẫm nhá :
Hồi đó,có một chàng sinh viên trẻ,dung mạo bình thường,gia thế thì không có gì đặc biệt (và dĩ nhiên anh ta vẫn còn solo).Một hôm đang ngồi trong một quán cafe,anh ta thấy một cô gái sinh viên trẻ đẹp,giàu có nhưng rất hòa đồng...cô gái hiện ra như một vị thiên sứ thắp lên ngọn lửa tình yêu tưởng như đã vụt tắt trong anh(cái này thêm vô nha ).Chàng trai trẻ ngẩn ngơ nhìn cô gái thì...
-Anh dùng gì ạh? Tiếng nói phát ra từ cô phục vụ
Đang luốn cuốn vì mải mê nhìn cô gái,chàng trai vội trả lời:
-Cho tôi một ly cafe muối...
Câu trả lời làm cô gái trẻ và cô phục vụ rất ngạc nhiên.Riêng cô gái trẻ,cô ta tự hỏi "trên đời này làm gì có ai lại uống cafe vơi muối bao giờ?".Tính tò mò muốn biết ly do đã dẫn cô gái đến chủ động hỏi chàng trai trẻ
-Anh ơi?Em có một thắc mắc là trước giờ em chưa từng nghe ai lại uống cafe vơi muối cả...tại sao anh lại uống như vậy?
Chàng trai luống cuống trả lời:
-Quê anh ở vùng biển,anh xa quê vào đây học...để đỡ nhớ quê nhà nên anh uống cafe với muối...(nổ phà cố lun...po tay)
Cô gái nghe xong liền nghĩ:"anh ta yêu thương quê hương vậy,chắc vơi bạn gái anh ta cũng sẽ như thế" (xạo vậy cũng tin ...po tay )
Sau đó hai người làm bạn và cuối cùng họ cưới nhau...Họ sống với nhau thậ hạnh phúc cho đến cuối cuộc đời...và cuối cùng cái gì đến cũng sẽ đến,ngày kia chàng trai đã chết vì tuổi già...cô gái kia tình cờ tìm được cuốn nhật ký của chàng trai,cô gái mở ra đọc...hai hàng lê tuông dài trên má cô
...."Em yêu...trong đời này anh chưa hề nói dối em một điều gì cả,thế nhưng anh đã dối em một điều...đó là anh rất ghét uống cafe với muối...."
Cô gái ôm lấy cuốn nhật ký,miệng mở nụ cười...cô thật hạnh phúc,vì suốt bao nhiêu năm chung sống,mỗi sáng cô đều làm cho anh một ly cafe với muối...vậy mà chàng trai trẻ vẫn không bao giờ phàn nàn với cô một cái gì cả
Nếu mà cuộc đời ai cũng như thế thì quá hay , cậu sinh viên nghèo hôm nào có thể sống yên vui cùng với cô gái mà anh ta yêu và cùng với "ly cafe muối"
0 ý kiến về bài viết
Đăng nhận xét